Chương 42:

1.8K 146 3
                                    

Chương 42:


"Đi ra ngoài, ai cho phép ngươi bước vào phủ này?" Ngữ khí Tạ Đạo Vi lạnh băng hỏi ngược lại.

Đối với phản ứng của Tạ Đạo Vi, Mạc Nhàn giống như đã sớm đoán được, nên dù Tạ Đạo Vi có xua đuổi nàng, nàng vẫn không muốn rời đi.

"Ta biết ngươi giận ta, nhưng là ta cảm thấy ta không có làm sai." Ngữ khí Mạc Nhàn có chút quật cường nói, nàng muốn hòa hảo với Tạ Đạo Vi, nhưng là nàng cũng không muốn nhận sai.

"Ngươi đáng để ta tức giận sao, đừng nghĩ mình quá quan trọng đi. Còn nữa, ngươi đúng hay sai có quan hệ gì với ta? Ta không muốn nhìn thấy ngươi, lập tức cút đi cho ta!" Ngữ khí Tạ Đạo Vi càng thêm lạnh lùng nói, lúc nói chữ cuối cùng càng thêm không lưu tình.

"Nếu là ngươi bị người khác khi dễ, ta cũng sẽ vì ngươi làm như vậy, ta cũng tuyệt đối sẽ không để cho người khác khi dễ ngươi!" Mạc Nhàn lớn tiếng nói, thái độ Tạ Đạo Vi làm nàng vừa sốt ruột lại vừa khó chịu.

Tạ Đạo Vi nhìn thấy bộ dáng lo âu sốt ruột của Mạc Nhàn, thậm chí còn nói phải bảo vệ mình, Tạ Đạo Vi cảm thấy Mạc Nhàn ngu xuẩn muốn chết. Từ khi nàng biết chuyện đến nay, tất cả mọi người đều xem nàng như người mạnh mà đối đãi, chưa từng có ai xem nàng là người yếu đuối mà đến bảo hộ, Tạ Đạo Vi khịt mũi coi thường lời nói của Mạc Nhàn, nhưng trong lòng vẫn có chút xúc động.

"Đây là lời nực cười nhất ta từng nghe qua." Mặt Tạ Đạo Vi không biểu tình nói.

"Ta chỉ nói là nếu." Nếu Tạ Đạo Vi bị người khác khi dễ, mình cũng sẽ vì nàng không màng tất cả, thậm chí còn khó tiếp thu hơn khi thấy Thủy Hương bị người khác khi dễ. Tuy rằng nàng cũng cảm thấy Tạ Đạo Vi sẽ không để cho bất luận kẻ nào khi dễ, mà mình lại có bị Tạ Đạo Vi khinh thường vẫn là có chút không dễ chịu, nhưng trong lòng nàng vẫn có niềm tin mãnh liệt, một ngày nào đó, nàng sẽ mạnh hơn Tạ Đạo Vi. Bây giờ mỗi ngày nàng đều tập võ, cũng không hề lười biếng chút nào, nàng cũng có thể tự cảm nhận được mình tiến bộ từng ngày.

"Sẽ không có nếu, ta sẽ không để bản thân mình yếu đến mức cần ngươi bảo hộ." Ngữ khí Tạ Đạo Vi cực kỳ khẳng định nói. Tạ Đạo Vi mở miệng liền không nói lời hay, thậm chí còn không có chút uyển chuyển nào, nhưng Mạc Nhàn hôm nay bị Tạ Đạo Vi mắng mỏ, dù rất khó chịu, nhưng lại thấy có chút thoải mái.

"Ta biết." Mạc Nhàn ấp úng nói.

"Cho nên ngươi có thể cút rồi sao?" Tạ Đạo Vi liếc liếc mắt nhìn Mạc Nhàn, vẫn không khách khí xua đuổi như cũ.

Tuy rằng bị Tạ Đạo Vi đuổi nhiều lần, nhưng Mạc Nhàn vẫn đứng đó không nhúc nhích, cũng không chịu rời đi.

Mạc Nhàn ăn vạ thà chết không đi, Tạ Đạo Vi cũng không mở miệng xua đuổi nữa, mà không quan tâm nàng, tiếp tục làm việc của mình.

[BHTT] [EDIT] [HOÀN] TIỂU TỶ, BẤT HUNG - MINH DÃWhere stories live. Discover now