Chương 162:

1.9K 116 4
                                    

Chương 162:

Đối mặt với ly biệt sắp đến, Mạc Nhàn đương nhiên lại khóc chít chít, đây đã là lần thứ ba ly biệt, đại khái là do tình cảm của nàng và Tạ Đạo Vi càng thêm sâu đậm, nên Mạc Nhàn chỉ cảm thấy lần sau đều khó phân hơn lần trước.

Tạ Đạo Vi lại bị Mạc Nhàn khóc đến tâm phiền ý loạn, có lẽ đối mặt với sự thật Mạc Nhàn sắp rời đi lần nữa, nàng vốn dĩ cũng có chút nôn nóng, chỉ là giờ Mạc Nhàn lại khóc, cảm xúc nàng cũng bị Mạc Nhàn ảnh hưởng hơn rất nhiều.

"Đã đến tuổi này rồi, còn thích khóc như vậy." Ngữ khí Tạ Đạo Vi trước giờ đều mang theo bảy phần ghét bỏ, ba phần dịu dàng sủng nịnh lại cất giấu phía sau.

"Nghĩ đến sau ngày mai, lại phải có một đoạn thời gian rất dài không nhìn thấy được tỷ tỷ, ta chính là nhịn không được, ta biết tỷ tỷ lại muốn chê cười ta, nói ta sẽ không làm nên đại sự gì, ta cũng không muốn làm thành đại sự gì cả, chỉ thích hưởng an nhàn, chỉ muốn sớm chiều ở chung với tỷ tỷ thôi...." Rõ ràng mình có thể khống chế được cơ thể mình, nhưng lại không khống chế được nước mắt.

Tạ Đạo Vi nhìn Mạc Nhàn khóc thành lệ nhân, thầm nghĩ người với người đúng thật là không giống nhau, hỉ nộ ái ố của Mạc Nhàn so với chính mình là hoàn toàn đối lập, Mạc Nhàn thật sự là một người năng động, sắc thái rõ ràng, rất là tươi đẹp, sở dĩ mình yêu thích nàng, đại khái là vì yêu thích phần tình cảm mãnh liệt này của nàng đi. Giờ khắc này Tạ Đạo Vi hơi cong môi, hàm chứa một chút ý cười nhàn nhạt nhìn Mạc Nhàn, trong mắt cũng rất nhu hòa.

"Ngươi không khóc cũng thôi đi, như thế nào lại còn cười chứ?" Mạc Nhàn biết tính tình Tạ Đạo Vi là như vậy, sẽ không khóc, bởi vì từ nhỏ đến lớn, mình chưa bao giờ thấy nàng khóc qua bao giờ, nhưng không khóc mà còn cười, vậy thật sự làm mình có chút tổn thương.

"Khóc có ích lợi gì, mượn một câu thơ nói ngươi, 'nếu tình đã đủ, cần gì thấy nhau sớm chiều?" Tạ Đạo Vi nhàn nhạt nói.

"Đạo lý này ta hiểu, nhưng vẫn còn khổ sở." Mạc Nhàn thầm nghĩ cảm thụ của mình, chưa chắc Tạ Đạo Vi đã hiểu, thật ra lần này ly biệt, so với lần trước vẫn còn tốt hơn một chút, ít nhất bây giờ nàng biết lần sau trở lại là lúc nào, chia tay xong lại gặp, cũng không tính là quá đau khổ.

Cũng đúng, thất tình lục dục, vốn khó khống chế, đối với Mạc Nhàn mà nói, càng đúng như thế, mình bị khóc đến phiền lòng thì phiền lòng đi, ngày mai người này cũng phiền không được mình, nghĩ đến đây, trong lòng Tạ Đạo Vi đột nhiên không kịp chuẩn bị mà nhói lên một chút, thì ra lại khó chịu đến như vậy. Vì thế, Tạ Đạo Vi cũng không nói lời nào, mặc cho Mạc Nhàn tiếp tục khóc lóc.

"Ngày mai tỷ tỷ có đến tiễn ta không?" Mạc Nhàn tiếp tục khóc một hồi lâu xong đột nhiên mở miệng hỏi Tạ Đạo Vi.

"Không được, chỉ tăng thêm ưu thương, ngươi tự mình rời đi đi." Tạ Đạo Vi vẫn từ chối Mạc Nhàn như cũ.

[BHTT] [EDIT] [HOÀN] TIỂU TỶ, BẤT HUNG - MINH DÃWhere stories live. Discover now