Chương 145:

2.3K 115 3
                                    

Chương 145:



Sáng hôm sau, Quân Dĩ Nguy đã được giải huyệt, lúc đối mặt với Tạ Đạo Vi ít nhiều vẫn có chút cảm giác mất mặt và biệt nữu, rõ ràng Tạ Đạo Vi nhìn nhu nhược hơn mình nhiều, mà mình lại bị nàng chế phục, còn ở dưới thân Tạ Đạo Vi.........

Cho nên Quân Dĩ Nguy bình thường nói nhiều hơn Tạ Đạo Vi từ sáng tỉnh lại tới giờ vẫn không rên một tiếng.

"Nếu đã trị xong cổ trong cơ thể ngươi với Tạ Dĩ Quân, thì hôm nay chúng ta về Nam Triệu, chờ về Nam Triệu ta sẽ trị mất trí nhớ cho ngươi." Tạ Đạo Vi nói với Quân Dĩ Nguy, muốn trị mất trí nhớ cho Quân Dĩ Nguy, yêu cầu nguyên liệu thuốc cực kỳ quý hiếm, ở ngoài này cũng không thể tìm hết được.

"Uhm." Lúc này Quân Dĩ Nguy mới mở miệng, không chút để ý trả lời một tiếng.

"Được về Nam Triệu rồi sao?" Tạ Dĩ Quân cực kỳ kích động hỏi, hiện tại nó chỉ ngóng trông thoát khỏi ma trảo Quân Dĩ Nguy sớm một chút, bây giờ mỗi ngày nó đều phải khóc hết mấy lần, cho rằng chỉ cần mình về đến nhà là có thể thoát khỏi Quân Dĩ Nguy.

Vì thế sau khi ăn cơm sáng xong, các nàng liền rời khỏi nhà gỗ đã ở gần mười ngày, trở về Nam Triệu.

Từ Miêu Cương đến Nam Triệu cũng không tính là xa, các nàng chỉ dùng hai ba ngày, đến chạng vạng ngày thứ ba đã về tới Tạ phủ.

"Nhanh, nhanh bẩm báo phu nhân, gia chủ và tiểu thiếu gia đã trở về." Gia đinh gác cổng Tạ gia nhìn thấy Tạ Đạo Vi và Tạ Dĩ Quân xong, nhanh chóng phân phó những người khác, cũng tự mình chạy ra mở cửa.

Tạ Cẩn Ngưng vừa nghe hạ nhân bẩm báo, vội vàng buông bút xuống, nhanh chóng đi ra ngoài, ra cửa với nàng còn có Mạc Tử Sinh.

"Nương...... Nương....." Tạ Dĩ Quân vừa nhìn thấy Tạ Cẩn Ngưng, lập tức chạy đến vùi vào lòng Tạ Cẩn Ngưng rưng rưng kêu, không có cách nào, trong lòng nó ủy khuất, trên đường trở về, Quân Dĩ Nguy còn ngược đãi mình, quả thật sống một ngày bằng một năm a!

"Vi nhi, ngươi không có chuyện gì đi?" Tạ Cẩn Ngưng không phản ứng Tạ Dĩ Quân liền, ngược lại hỏi Tạ Đạo Vi trước.

"Không có việc gì, hết thảy đều mạnh khỏe." Tạ Đạo Vi nhàn nhạt trả lời.

Tạ Dĩ Quân thấy nương bỏ qua sự tồn tại của mình, quan tâm đại tỷ trước, trong lòng cũng chua xót, nó liền biết, trong cảm nhận của nương, đại tỷ mới là quan trọng nhất, trong lòng nó lại càng ủy khuất hơn.

Tạ Cẩn Ngưng nhìn thấy khí sắc nữ nhi bình thường thì yên tâm, sau đó nhìn về Quân Dĩ Nguy ở bên cạnh.

"Lần này ít nhiều có Nhàn nhi ra tay tương trợ, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng." Vẻ mặt Tạ Cẩn Ngưng cảm kích nói với Quân Dĩ Nguy.

Quân Dĩ Nguy thầm nghĩ, Tạ Cẩn Ngưng tri thư đạt lý hơn Tạ Đạo Vi nhiều, mình là người xuất lực, một câu cảm ơn Tạ Đạo Vi cũng không có.

[BHTT] [EDIT] [HOÀN] TIỂU TỶ, BẤT HUNG - MINH DÃWhere stories live. Discover now