Chương 27: Sư phụ thân sinh!

7.4K 200 6
                                    

Chương 27: Sư phụ thân sinh!


   Bạch Ánh Sơn vừa vào cửa, liền thấy được Bạch Ký Lam một thân hỗn độn.

   Trước ngực hắn bị mút ra dấu hôn, trên bụng nhỏ một vệt nước khả nghi, lông tóc giữa hai chân càng ẩm ướt dính vào nhau, còn có ở giữa......

Bạch Ánh Sơn vung tay lên, đắp chăn cho hắn.

Bạch Ký Lam cho ca ca của hắn một cái ánh mắt cảm kích.

   Bạch Ánh Sơn cũng thực cảm động, "Ký Lam đệ thật sự đã tỉnh? Cảm giác thế nào? Còn lạnh không? Có thể cử động hay không? Có thể nói chuyện hay không?"

Y hỏi một đống, Bạch Ký Lam cũng chỉ chớp chớp mắt.

Trước mắt hắn chỉ có thể chớp chớp mắt.

Bạch Ánh Sơn cũng đã nhìn ra.


   Cũng tốt, tốt xấu gì cũng có ý thức, không giống như lúc trước, thật sự cách cái chết chỉ là một hơi thở. Hiện tại tốt xấu cũng coi là một người sống.

   Bạch Ánh Sơn điều chỉnh cảm xúc lại một chút, duỗi tay kiểm tra mạch tượng của đệ đệ, một mặt nói đơn giản tình huống hiện tại cho hắn biết, lại quay đầu hướng Thương Ngô đi theo sau tiến vào, nói lời cảm tạ.

   "Không cần khách khí. Chúng ta cũng không bị thiệt." Thương Ngô nói.

Bạch Ánh Sơn:......

   Cái này cũng không phải chuyện tốt gì, ngươi có thể không cần ngay thẳng như vậy có được hay không?

  Còn về tiểu cô nương kia, Bạch Ánh Sơn liếc mắt một cái nhìn qua, liền cảm thấy khóe mắt giựt giựt.


   Trình Như Phong đã được Mặc Uyên không biết từ khi nào lấy ra chiếc áo choàng lớn bọc đến kín mít từ đầu đến chân.

   Bạch Ánh Sơn nghĩ thầm, chính mình bọc thành như vậy, khiến cho đệ đệ ta lõa lồ như vầy?

   Trình Như Phong nếu là biết y suy nghĩ cái gì, đại khái sẽ hô to oan uổng, nàng lúc ấy không phải quá vội vã đi thông tri sư phụ sao, chính mình cũng chỉ khoác áo choàng chân trần đi ra ngoài sao?

   Mặc Uyên sư phụ không vui, sợ Thương Ngô sẽ liếc nhìn nàng thêm mấy cái, mới trực tiếp cầm áo choàng cho nàng bọc lên.

   "Mặc kệ nói như thế nào, Ký Lam có thể tỉnh lại, vẫn là nhờ có Trình cô nương. Chúng ta tất có trọng tạ. Chỉ là......" Bạch Ánh Sơn ho khan một tiếng, nhìn nhìn Bạch Ký Lam ở trên giường vẫn như cũ không thể cử động, "Cái kia, một chuyện không nhọc nhị chủ, vẫn là muốn thỉnh Trình cô nương...... tiếp tục......"


  Đệ tử trong sạch của danh môn chính phái, nói loại lời này thật là rất mất tự nhiên, nói còn chưa dứt lời, chính mình liền đỏ mặt trước.

   Nhưng ý tứ đã biểu đạt thật rõ ràng rồi.

    Thương Ngô nhìn về phía Trình Như Phong, giọng nói nhỏ nhẹ, nói: "Trước đó là vì cứu mạng, cũng coi như là một cơ duyên của ngươi. Nói chung ngươi cũng không có khả năng tìm được một người so với Ký Lam càng tốt hơn, cho nên ta thay ngươi làm chủ. Kế tiếp muốn tiếp tục hay không, liền phải xem chính ngươi có muốn hay không. Nói chung loại sự tình này, vẫn là phải ngươi tình ta nguyện mới được."

Dục Linh Thiên HạWhere stories live. Discover now