Chương 37: Một lòng một dạ đến già?

5K 190 3
                                    

Chương 37: Một lòng một dạ đến già?


   Bạch Ánh Sơn mang nàng về thư phòng của mình, nơi này so với bên hồ nhiều thêm mấy tầng cấm chế, càng tiện nói chuyện hơn, không cần lo lắng bị người nghe lén.

"Nó nói gì với cô?" Bạch Ánh Sơn hỏi.

   Lúc Trình Như Phong đi bơi lội, thần thức của y sẽ cố tình tránh xa bờ hồ, để tránh nhìn thấy đến cái gì. Hôm nay là cảm thấy được Bạch Liên Nhạc ở nơi đó ngây người rất lâu, mới đi qua xem sao.

   Vừa lúc nhìn thấy nàng kêu Bạch Liên Nhạc xuống nước.

   Nước gợn xôn xao nhộn nhạo, xuân ý trong mắt nàng so với nước gợn càng mãnh liệt hơn.

...... Tựa như một yêu tinh câu hồn.


   Bạch Ánh Sơn lúc này nhớ tới, cảm thấy cảm xúc vẫn còn bị kích động, ngay sau đó lại bị lửa giận thiêu đốt.

   Nhưng y lại không thể phân biệt được, lửa giận này, là bởi vì Bạch Liên Nhạc, bởi vì Trình Như Phong, hay là bởi vì chính mình.

  Trình Như Phong ngoan ngoãn đem những lời đối thoại cùng với Bạch Liên Nhạc lặp lại một lần nữa, một chữ cũng không xót.

  Bạch Ánh Sơn lúc này mới hơi bình tĩnh một chút, cẩn thận suy nghĩ.

  Y sa sầm mặt, một hồi lâu không nói chuyện.

  Trình Như Phong nhịn không được nhẹ giọng hỏi: "Có cái gì không đúng sao?"


  "Không, không có gì, cô......" Bạch Ánh Sơn dừng một chút. Theo lý mà nói, Trình Như Phong ứng đối như vậy đã xem như không tồi, nhưng y nghĩ nàng thế mà thật sự đáp ứng Bạch Liên Nhạc —— cho dù đó chỉ là đáp ứng bằng miệng mà thôi. Cái từ "Không tồi" liền nói không ra khỏi miệng. Cuối cùng chỉ là nói, "Cô..... không bằng trở về bồi Ký Lam đi?"

  Đã bị Bạch Ánh Sơn bắt gặp muốn cùng người khác ước pháo, nếu tiếp tục kéo dài không quản Bạch Ký Lam, giống như cũng không hợp tình hợp lý. Trình Như Phong liền gật gật đầu, nhưng ngẫm lại sự điên cuồng trước đó của Bạch Ký Lam, nàng vẫn là muốn tranh thủ cho mình chừa con đường lui, "...... Nhiều nhất bảy ngày, bảy ngày sau ta muốn trở ra."

(Ước pháo là cách nói khác của hẹn ra chơi trò tình một đêm)

  Bạch Ánh Sơn gật gật đầu, "Được, ta sẽ nói với Ký Lam. Bảy ngày sau, ta sẽ đi tiếp cô ra ngoài."


   "Bạch chân nhân thật là tốt mà." Trình Như Phong mặt mày hớn hở mà làm nũng, lại nghĩ tới chuyện Bạch Liên Nhạc nói, liền thuận tiện quan tâm một chút, "Bạch Liên Nhạc nói ngươi bị bệnh, rốt cuộc là chuyện như thế nào?"

   "Không có việc gì." Trên mặt Bạch Ánh Sơn hiện lên một tia xấu hổ, theo phản xạ mà phủ nhận.

   "Vậy là gã đang nói bậy hay là dò hỏi chuyện của Bạch Ký Lam vậy?" Trình Như Phong nhíu mày, "Ta nếu là gặp lại gã lần nữa, phải nói như thế nào?"

Dục Linh Thiên HạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ