Chương 140: Huynh theo muội đi đi.

2.5K 93 1
                                    

Chương  140: Huynh theo muội đi đi.


Trình Như Phong hơi bình phục lại, liền cảm thấy có chút xấu hổ buồn bực.

Vốn là nàng tới đùa bỡn Phương Lưu Vân.

Kết quả thế nhưng bị hắn làm cho tiết thân trước.

Nàng xoay người lại, tự giận tự oán mà liếc nhìn hắn, "Phương sư huynh đây là đang gian lận a."

Trên mặt của Phương Lưu Vân ướt dầm dề, ở dưới ánh trăng phản xạ ánh quang nhàn nhạt, ánh mắt nhìn nàng, vừa ôn nhu, lại vừa vô tội.


Trình Như Phong nhịn không được cúi đầu hôn hắn, một mặt thỏ thẻ hỏi: "Phương sư huynh có phải đã sớm muốn đối với người ta như vậy hay không, mới cố ý đưa bộ quần áo này cho người ta?"

Phương Lưu Vân hơi đỏ mặt, muốn giải thích, nhưng lại bị nàng chặn miệng lại.

Giữa môi lưỡi giao nhau tất cả đều là hương vị xuân thủy dâm mĩ của nàng, hơi thở ái muội mê say quanh quẩn ở giữa hai người.

Phương Lưu Vân nhịn không được lại ưỡn eo, côn thịt cọ cọ lên trên đùi của Trình Như Phòng đang nằm ở trên người hắn, mượn cái này để giảm bớt lửa nóng xao động ở trong lòng.


Trình Như Phong nhu mị cười khẽ, khép hai chân lại, kẹp lấy cái thứ đang tác loạn, cắn lỗ tai hắn nói: "Phương sư huynh muốn muội sao?"

Hơi thở của Phương Lưu Vân thô nặng, khàn giọng, nói: "...... Muốn."

"Cầu xin muội đi......" Trình Như Phong liếm mút vành tai hắn, âm thanh có chút hàm hồ, nhưng ý tứ lại rõ ràng.

"Cầu muội......" Phương Lưu Vân thuận theo mở miệng nói, vừa cảm thấy thẹn, lại vừa khẩn cấp, "Cho ta đi vào......"


"Đi vào đâu?" Trình Như Phong hỏi, còn cố ý dùng sức kẹp kẹp cái côn thịt nóng rực đang động đậy lung tung.

Phương Lưu Vân hít sâu một hơi, nâng tay lên muốn ôm nàng, lại bị Trình Như Phong đè lại.

Nàng cúi đầu, ở trên đầu ngón tay của hắn cắn một cái, "Không được nha, thủ đoạn của Phương sư huynh muội cũng xem như đã lĩnh giáo rồi, không có sự cho phép của muội, không cho phép huynh lộn xộn."

Thân thể của Phương Lưu Vân mẫn cảm, chính nàng cũng không phải như thế sao?


Phương Lưu Vân lại là "Tuyển thủ chuyên nghiệp" đã quen làm cái này, nếu để hắn động thủ, chỉ e lại sẽ không đến vài phút liền phải bị đánh cho không còn mảnh giáp.

Nàng lại không muốn như vậy.

Hôm nay...... từ đầu tới cuối đều là do nàng làm chủ mới được.

Một cái cắn này của nàng, mang theo ý tứ trừng phạt, tất nhiên là không nhẹ, lại là ngón tay nơi xúc giác nhanh nhạy nhất. Tuy rằng đối với tu sĩ mà nói, cũng không đến mức trầy da chảy máu, nhưng Phương Lưu Vân vẫn là cảm thấy đầu ngón tay truyền đến một trận đau nhức, hắn kêu rên một tiếng, thân thể lại không tự chủ được mà run rẩy.

Dục Linh Thiên HạWhere stories live. Discover now