166: Muội chỉ là...... cũng muốn đối với sư huynh tốt một chút......

2.3K 70 3
                                    

Chương 166: Muội chỉ là...... cũng muốn đối với sư huynh tốt một chút......


Dục Linh Tông đại khái có thể xem như là nơi cởi mở nhất đối với tính sự ở trên đời này, chẳng những không có thầy trò luân lý gì, một nữ nhiều nam hay một nam nhiều nữ càng là chuyện thường ngày, ngay cả cả trai lẫn gái đoạn tụ bách hợp cũng xuất hiện phổ biến.

Thần Huy đương nhiên nghe ra ý tứ phía sau câu nói kia của Trình Như Phong.

Nhưng biết thì biết, hắn không có hứng thú bị cắm, hắn chỉ thích cắm nữ nhân.

"Hứ," Thần Huy chép chép miệng, "Có bản lĩnh rồi ha. Nhưng...... có bao nhiêu cây, cũng chỉ là dùng ở trên người của muội."

Côn thịt của hắn còn cắm ở trong cơ thể Trình Như Phong cũng không rút ra, chỉ duỗi tay chụp lấy, nắm một sợi dây đằng lên.


Thiên Hương Đằng mới nãy còn kêu gào nó là linh thực kết Đan có linh hồn, đầy người đều là kê kê, giờ thì một chút phản kháng cũng không có, ngoan ngoãn trở thành đạo cụ lần nữa, đảm đương dây thừng đem tay chân Trình Như Phong cột lại, trói thành tư thế hổ thẹn.

Trình Như Phong:......

Ngươi rốt cuộc là linh sủng của ai hả?

Thiên Hương Đằng im thin thít như gà.

Tuy rằng nó thích nhất tinh dịch của Bạch Ký Lam, nhưng Thần Huy mới là nuôi nó từ nhỏ đến lớn, nó đối với Thần Huy đương nhiên muốn thân cận hơn nhiều.


Trừ phi Trình Như Phong ra mệnh lệnh rõ ràng, hoặc là Thần Huy thật sự xúc phạm tới Trình Như Phong, bằng không nó đều rất vui để Thần Huy bài bố.

Hơn nữa ...... Bất luận Thần Huy dùng nó làm cái gì, đều có ý nghĩa, nó thực mau là có thể ăn đến thứ tốt.

Linh sủng vốn dĩ hùng hổ một giây sau liền nhụt chí, Trình Như Phong còn có thể thế nào?

Nàng lại không muốn thật sự vì loại sự tình này mà trở mặt với Thần Huy, chỉ có thể cũng nhục chí theo.

Một đôi con ngươi ngập nước nhìn về phía Thần Huy, mềm giọng xin tha: "Sư huynh...... đừng mà...... người ta không thích như vậy......"

"Muội là cái khẩu thị tâm phi, kẻ lừa đảo." Thần Huy đĩnh côn thịt lớn, ở nàng hoa huyệt nghiền xoáy một vòng, "Không thích nhưng phía dưới lại nhiều nước như vậy? Không thích còn cắn chặt như vậy?"


Trình Như Phong bị hắn nghiền đến xương cốt đều rã ra, ân ân chít chít nói không nên lời.

Lý Mộng Tiều lại đây, duỗi tay ôm nàng, để nàng dựa vào trong lòng ngực mình.

Trình Như Phong có luyện công phu, thân kiều thể nhuyễn, các loại tư thế đều có thể ứng phó được, nhưng Lý Mộng Tiều ôm nàng như vậy, nàng đương nhiên lại càng thoải mái một chút.

Nàng ngẩng đầu nhìn Lý Mộng Tiều, giống như là ban thưởng mà hôn y một ngụm.

Lý Mộng Tiều cúi đầu đáp lại nàng, một mặt đùa bỡn hai gò tuyết lê của nàng bởi vì buộc chặt mà nhô ra có vẻ đặc biệt đẫy đà. "Nàng sợ Thần Huy như vậy, ngay cả linh sủng cũng sợ hắn, hắn trước kia rốt cuộc đã làm chuyện xấu gì với nàng?"

Dục Linh Thiên HạWhere stories live. Discover now