Chương 113: Nhập ma

2.5K 101 0
                                    

Chương 113. Nhập ma


Trình Như Phong nhìn tay mình.

Chính xác ra, là nhìn chồi non nho nhỏ mọc trên bàn tay thời thơ ấu của mình.

Nàng có đôi khi sẽ nghĩ, nàng đại khái đã quen với cái loại đột nhiên không thể hiểu được mà thay đổi địa điểm, nhưng lúc này đây...... Có phải có chút không thích hợp hay không?

Nàng đương nhiên nhớ rõ tòa cô nhi viện này, nhớ rõ đám con nít cùng nàng cãi nhau, nhớ rõ cái người không phân xanh đỏ trắng đen thì xử phạt nàng......thật là những thứ mà nàng đã trải qua.


Nhưng hiện tại là chuyện như thế nào?

Nàng mang theo hai đời ký ức cùng linh sủng của mình, lại về tới hiện đại trong thân thể Trình Lệ còn ở trong cô nhi viện lúc năm tuổi?

Là ảo cảnh?

Mảnh nhỏ của ký ức?

Hay là thật sự đã trọng sinh?

Trình Như Phong không thể xác định, nhưng trước mắt cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước.


Cái phòng này vừa nhỏ lại vừa tối, nhưng lúc này lại tiện cho Trình Như Phong tu luyện, bằng không để cho những đứa con nít hoặc là các cô chú trong cô nhi viện nhìn thấy nàng ngồi thiền, chỉ e là thật coi nàng là một đứa điên.

Chỉ vận hành Thanh Mộc Tạo Hóa Quyết một cái, Trình Như Phong liền nhíu mày.

Thân thể này của nàng tư chất có chút kém, nhưng miễn cưỡng cũng coi như có thể tu hành. Nhưng thế giới này linh khí thật là quá loãng.

Nếu lấy độ dày linh khí ở Dục Linh Tông tới làm tiêu chuẩn cơ bản mà nói, Dục Linh Tông là 10, phàm thế bên ngoài đại khái là 1 đến 3, Thiên Kiếm Tông có thể 15, đảo Sương Mù đại khái có 30 đến 50. Mà nơi này, thì 0.01 cũng không có.


Trách không được kiếp trước nàng nghe được cái gọi là "Tu hành" đều là nói tu tâm dưỡng tính, căn bản không có đề cập đến linh lực pháp thuật, linh khí ở nơi này hầu như khô kiệt, người thường muốn dẫn khí nhập thể phỏng chừng cũng khó như lên trời, càng không cần phải nói đến pháp thuật.

Cũng may nàng mang hai đời ký ức, cũng không cần cảm ngộ linh khí lần nữa, tuy rằng mỏng manh, nhưng suốt một đêm liên tục không ngừng nỗ lực tu hành, trong cơ thể nàng còn có trữ một luồn linh khí nhàn nhạt. Vết thương trên người bởi vậy cũng đỡ hơn rất nhiều, nhưng vết bầm vẫn còn một chút, không còn sưng đến như vậy.

Cái này cũng khiến cho Lưu Văn Trân qua ngày hôm sau tới sớm mở cửa càng tin lời nói của A Cường "Chỉ là đánh nhẹ vài cái thôi", lại hung hăng phê bình Trình Như Phong một trận, mới để nàng đi ra ngoài ăn cơm.


Trình Như Phong sớm biết tính cách của cô ta, cũng lười so đo, đêm qua nàng không có ăn cơm chiều, vả lại chỉ là thân thể của một người thường, sớm đã đói đến ngực dán vào lưng, lúc này chỉ muốn chạy nhanh đi ăn cơm.

Dục Linh Thiên HạWhere stories live. Discover now